Một trường hợp khá phổ biến trong nhiều gia đình hiện đại, khi mà sự thành công về mặt tài chính không đồng nghĩa với sự hòa hợp về mặt quan hệ và giá trị giữa các thành viên. Tôi là một kỹ sư xây dựng 40 tuổi, may mắn có một công việc ổn định và đủ để chu cấp cho gia đình nhỏ gồm 3 người. Vợ tôi, Linh, là một người phụ nữ có vẻ ngoài xinh đẹp và từng là hoa khôi của trường đại học. Tuy nhiên, đằng sau vẻ ngoài nổi bật đó là một nỗi lo lắng không nhỏ của tôi – thói quen mua sắm không kiểm soát của cô ấy.
Linh vẫn giữ nguyên thói quen mua sắm bất tận. Khi mở tủ quần áo của cô ấy, bạn sẽ thấy ngập tràn váy vóc với đủ màu sắc và kiểu dáng, từ lụa là thướt tha đến những bộ đầm dạ hội lộng lẫy. Ngoài ra, bàn trang điểm của cô ấy cũng chất đầy mỹ phẩm của các thương hiệu danh tiếng, nào kem dưỡng, tinh chất, phấn son… Mỗi tháng, ít nhất chục triệu đồng được chi cho những món đồ đó. Tôi hiểu rằng phụ nữ ai cũng muốn đẹp và muốn chăm sóc bản thân, nhưng với mức độ của Linh, tôi thấy đó là sự lãng phí kinh khủng.
Tôi đã nhiều lần nhẹ nhàng nhắc nhở và thậm chí thẳng thừng bày tỏ sự không hài lòng với thói quen này. Tuy nhiên, Linh thường gạt đi với vẻ khó chịu hoặc viện cớ rằng đó là đầu tư cho nhan sắc, cho hình ảnh của vợ tôi. Điều này khiến tôi cảm thấy không thoải mái và lo lắng về tương lai của gia đình chúng tôi.
Nhưng điều khiến tôi đau lòng nhất là sự tương phản rõ rệt giữa vẻ ngoài bóng bẩy của Linh và hình ảnh lôi thôi của con trai tôi, cu Bin. Con trai tôi đang ở tuổi cắp sách đến trường, lại thường xuyên phải mặc những bộ quần áo cũ sờn, bạc màu, thậm chí là những chiếc áo rộng thùng thình do anh họ để lại. Nhìn con mình như vậy, tôi thấy thật xót xa. Tôi còn nhớ như in cái hôm cu Bin đi học về, mắt đỏ hoe, rụt rè kéo tay tôi: “Bố ơi, các bạn trêu con là đồ nhà nghèo, toàn mặc đồ cũ”. Lòng tôi như thắt lại.
Trong khi đó, vợ tôi thì sao? Hôm đó, cô ấy vừa diện một chiếc váy voan hai dây màu kem mới tinh, giá tận mấy triệu đồng, tươi cười chụp ảnh đăng Facebook. Sự đối lập này cứ ám ảnh tôi mãi. Tôi cảm thấy có gì đó không đúng khi vợ tôi có thể chi tiêu một cách hào phóng cho bản thân trong khi con trai chúng tôi phải chịu đựng những điều không đáng có.
Tôi đã cố gắng nói chuyện với vợ tôi một cách nghiêm túc hơn, nhưng cô ấy vẫn không thay đổi. Mối quan hệ của chúng tôi ngày càng căng thẳng. Những bữa cơm gia đình trở nên nặng nề, tiếng cười của cu Bin cũng ít đi hẳn. Tôi không biết phải làm sao để vợ tôi có thể nhận ra và thay đổi được thói quen xấu và sự ích kỷ trong chuyện thời trang của cô ấy.
Có lẽ, điều quan trọng nhất là tôi cần tìm cách nói chuyện và chia sẻ với vợ mình một cách chân thành và thẳng thắn hơn. Có thể chúng tôi cần thiết lập một ngân sách rõ ràng và cụ thể hơn cho việc mua sắm và chi tiêu trong gia đình. Bên cạnh đó, tôi cũng muốn tìm hiểu và tham khảo ý kiến của các chuyên gia về tài chính và tâm lý để có thể giải quyết vấn đề này một cách hiệu quả hơn.